Ngay từ tiêu đề của loạt bài viết, có lẽ các bạn cũng biết rằng loài cây biểu tượng của nước Nga là cây bạch dương.
Đúng như vậy, cây bạch dương của nước Nga nổi tiếng đến mức chỉ cần nói "xứ sở bạch dương", người ta hiểu ngay đó là nước Nga. Nhưng nước Nga còn có nhiều loài cây biểu tượng khác như thùy dương, thông, sồi, phong, lipa...Tôi sẽ bắt đầu với loài cây được xem là "linh hồn xứ sở"
1. Cây bạch dương
Cây bạch dương (tiếng Nga là береза) được trồng ở khắp nơi: trong công viên, đường đi, góc phố... Nhiều nơi bạch dương được trồng thành rừng. Đi tàu, đi xe qua những chặng đường dài, ngắm những rừng bạch dương tít tắp thật là tuyệt.
Cây bạch dương (tiếng Nga là береза) được trồng ở khắp nơi: trong công viên, đường đi, góc phố... Nhiều nơi bạch dương được trồng thành rừng. Đi tàu, đi xe qua những chặng đường dài, ngắm những rừng bạch dương tít tắp thật là tuyệt.
Ở Nga, cây bạch dương được coi là quốc thụ, là linh hồn xứ sở. Dáng cây thẳng tắp, vỏ trắng, cành mềm mại, khi làn gió thổi qua cứ xào xạc như đàn tiên nữ nhảy múa. Vào mùa thu lá đổ vàng và mùa đông tuyết phủ đầy những cành cây rụng lá, có thể nói là đủ để làm rung cảm những tâm hồn khô khan nhất. Dưới đây là chùm ảnh cây bạch dương khi thu sang và đông về
2. Cây thùy dương
Cây thùy dương (tiếng Nga là ряб́ина) đúng ra có tên chính thức là thanh lương trà, nhưng tôi thích cái tên thùy dương hơn, nghe lãng mạn làm sao ấy, có lẽ một phần cũng vì những giai điệu đẹp đã làm tôi rung động: "Cất tiếng hát bước chân đi, cùng ngồi bên hàng thùy dương mờ in bóng. Nhìn bầu trời sao lấp lánh, nói với nhau lời nói tâm tình..."
Thùy dương đẹp suốt 4 mùa. Mùa xuân, cây ra hoa trắng, nom rạng ngời tinh khiết. Mùa hè, cây ra trái màu cam rực rỡ. Quả thùy dương kéo dài từ hè cho đến khi chín đỏ lúc sang đông. Mùa thu, lá vàng xao xuyến, đu đưa những chùm quả mọng. Và đến mùa đông mới thật là tuyệt vời: lá cây rụng hết, chỉ còn những chùm thùy dương đỏ rực nổi bật giữa nền tuyết trắng.
Trái thùy dương lúc chín có vị chua chua ngọt ngọt, thường được dùng làm mứt hoặc nước quả. Thậm chí, có cả loại rượu vang được làm từ trái này.
Ở Moscow, cây thùy dương cũng hiện diện trên từng góc phố, công viên:
Và đây là lời Việt của bài hát "Cây thùy dương" nổi tiếng:
Chiều dần buông màu tím, vẳng bên sông lời hát êm đềm.
Hòa với tiếng đàn đêm, chập chờn bay về xa phía chân trời. Cất tiếng hát bước chân đi, cùng ngồi bên hàng thùy dương mờ in bóng.
Nhìn bầu trời sao lấp lánh, nói với nhau lời nói tâm tình
Nhìn mấy cánh hoa trắng rơi, lòng ngập ngừng nghe trái tim bồi hồi.
Này cành thùy dương yêu mến, biết chăng em vì cớ sao buồn.
Màn trời đêm dần lắng, xào xạc đưa lời gió êm đềm
Ngồi dưới bóng thùy dương, chờ chàng trai cùng ta đến bên đồi Cất tiếng hát bước bâng khuâng, lòng ngập ngừng vì ai buồn không nói
Này cành thùy dương yêu mến, biết với ai lời hát trao tình
Rồi tiếng hát cao vút lên, lòng ngập ngừng nghe trái tim bồi hồi
Này cành thùy dương yêu mến, biết chăng ta vì trái tim này.
3. Cây phong
Câu chuyện ngọt ngào và man mác của Aitmatov mà tôi đọc từ thuở ấu thơ - "Cây phong non trùm khăn đỏ" - cứ làm tôi thắc mắc cây phong là cây như thế nào mà anh chàng lái xe cho đi nhờ khi nghĩ về cô gái trùm khăn đỏ cứ ví là "cây phong non".
Lớn lên, được biết về cây phong (maple) của vùng Bắc Mỹ, cụ thể là biểu tượng của Canada (chiếc lá phong hay còn gọi là lá thích nằm trên quốc kỳ nước Canada), vội nghĩ ngay đến hình ảnh "cây phong non" năm nào.
Hóa ra là lại "bé cái nhầm" nữa. Cây phong maple trong tiếng Nga là клен, một loài cây được trồng rất phổ biến ở các công viên và những khoảng đất trống bên sông. Những rừng lá phong này, vào mùa thu thì đẹp không tả xiết.
Đây là cây phong lá đỏ, vì tôi chụp mùa hè nên lá có màu này, còn sang thu thì lá đỏ rực rất đẹp. Ở dưới là ảnh cây phong lá vàng chị gái chụp khi mùa thu về.
Câu chuyện ngọt ngào và man mác của Aitmatov mà tôi đọc từ thuở ấu thơ - "Cây phong non trùm khăn đỏ" - cứ làm tôi thắc mắc cây phong là cây như thế nào mà anh chàng lái xe cho đi nhờ khi nghĩ về cô gái trùm khăn đỏ cứ ví là "cây phong non".
Lớn lên, được biết về cây phong (maple) của vùng Bắc Mỹ, cụ thể là biểu tượng của Canada (chiếc lá phong hay còn gọi là lá thích nằm trên quốc kỳ nước Canada), vội nghĩ ngay đến hình ảnh "cây phong non" năm nào.
Hóa ra là lại "bé cái nhầm" nữa. Cây phong maple trong tiếng Nga là клен, một loài cây được trồng rất phổ biến ở các công viên và những khoảng đất trống bên sông. Những rừng lá phong này, vào mùa thu thì đẹp không tả xiết.
Đây là cây phong lá đỏ, vì tôi chụp mùa hè nên lá có màu này, còn sang thu thì lá đỏ rực rất đẹp. Ở dưới là ảnh cây phong lá vàng chị gái chụp khi mùa thu về.
4. Cây sồi
Hình ảnh cây sồi in đậm trong tâm trí tôi từ những câu chuyện cổ tích ngày nhỏ, sau đó lớn lên là những truyện ngắn của Puskin. Những cây sồi già trong ngày mùa đông sương giá có cái gì đó rất nên thơ, hoài cổ.
Tôi gặp cây sồi nhiều nhất ở vùng ngoại ô St. Petersburg, đặc biệt là thành phố Puskin - nơi có cung điện Ekaterina. Có lẽ, Puskin đã trải qua một thời cắp sách đầy mơ mộng ở đây nên hình ảnh cây sồi trong văn của ông mới đầy chất thơ như thế.
5. Cây thông
Dù thông là "đặc sản" của cả phương Tây nói chung chứ không riêng gì Nga, nhưng tôi vẫn nhắc đến ở đây vì vẻ đẹp vừa nên thơ, vừa kỳ vĩ của những hàng thông mà tôi có thể bắt gặp mọi nơi, mọi lúc trên các góc phố, quảng trường....
6. Cây lipa
Tôi sẽ khép lại bài này với cây lipa - một loại cây gỗ lớn được dùng để sản xuất búp bê gỗ nổi tiếng, cũng là biểu tượng của nước Nga. Tôi bắt gặp cây lipa rất nhiều trong các công viên và cả đường phố của Moscow.
Tôi sẽ khép lại bài này với cây lipa - một loại cây gỗ lớn được dùng để sản xuất búp bê gỗ nổi tiếng, cũng là biểu tượng của nước Nga. Tôi bắt gặp cây lipa rất nhiều trong các công viên và cả đường phố của Moscow.